Mùa cúm tới rồi, và nó thật khó chịu. Trên báo đài tivi, ta thường nghe rằng các chủng này độc hại hơn và trong một số trường hợp, bệnh cúm còn gây chết người. Trong khuôn viên trường đại học, bệnh tật lan nhanh như cháy rừng. Tôi vẫn hay đùa rằng đi dạy cứ như sống trong một cái đĩa Petri vậy. Mà thật sự là thế.
Mọi người đang sống và làm việc trong tình trạng rất không thoải mái và khó chịu với nhau, căng thẳng tăng cao, thiếu ngủ, và các thói quen lành mạnh cũng không được luôn duy trì ngay cả vào những ngày thảnh thơi.
Sống trong nền văn hóa mọi thứ đều diễn ra đều đặn 24/7 và lịch trình làm việc lại lấn át công việc nhà, chẳng trách tại sao sinh viên thường bắt chước những hình mẫu chúng chứng kiến và quan sát được trong cuộc sống – đó là những người lớn tham công tiếc việc, dẫu có vắt kiệt cả sức mình vẫn đi làm, chẳng buồn chăm sóc cho bản thân, và những người đưa con đến cơ quan khi con không thể ở nhà trẻ để theo sát con khi con bệnh, lây bệnh của con mình ở chỗ làm.
Nhiều năm qua, tôi thường yêu cầu những sinh viên có dấu hiệu bệnh rõ rệt rời lớp – tiếng ho của chúng nghe như một đứa trẻ 4 tuổi mắc bệnh viêm thanh khí phế quản hay giống như tiếng chó sủa, hắt hơi không ngừng, khi chúng kể tôi nghe chúng thức ói cả đêm, vân vân. Tôi cũng đã cho sinh viên đến hẹn gặp mình hay trong giờ hành chính, tôi đã trình bày y như trên và tôi đã từ chối chúng, yêu cầu rằng chúng tôi sẽ xếp lịch lại sau. Tôi ước gì có nhiều giáo sư làm vậy hơn.
Sinh viên đang bệnh sẽ bệnh nặng hơn và lây bệnh cho những người khác khi chúng tới lớp học hay các buổi họp. Bằng cách nào đó, ta càng không quan tâm và càng ít trân trọng thân thể của mình dù khỏe mạnh hay ốm đau bao nhiêu, thì ta càng nghĩ rằng bản thân và những người khác thật anh hùng và tham vọng bấy nhiêu. Tôi bắt đầu nghĩ điều đó thật ngu ngốc và ích kỷ. Vấn đề này dạo gần đây khiến tôi bận tâm. Trong bốn năm, tôi đã hướng dẫn một sinh viên có kết quả HIV dương tính, khỏe mạnh và đầy sôi nổi. Nhưng căn bệnh ấy khiến cơ thể của cô sinh viên dễ mắc bệnh cảm cúm hơn. Một sinh viên đang bị sốt và ho trong lớp sẽ khiến một sinh viên như thế có nguy cơ nhiễm bệnh nặng, và cũng khiến những người khác dễ bị bệnh.
Vậy đấy, tôi đã tập hợp những gợi ý dành cho những sinh viên đang bị bệnh ở trường và cho những bậc phụ huynh sống xa nhà và cảm thấy bất lực:
1) Hãy ở trong phòng khi bạn đang bệnh. Nếu điều đó có nghĩa là bạn phải nghỉ học, hãy email cho những giáo sư dạy bạn, sử dụng quy tắc gửi email phù hợp, và thông báo cho họ biết bệnh tình của bạn. Khi bạn trở lại lớp, hãy nhận tất cả những bài thiếu và thông báo đã bỏ lỡ từ một vài sinh viên khác (bạn sẽ có nhiều quan điểm về bài học bạn bỏ lỡ nếu bạn tham khảo với nhiều hơn một người).
2) Hãy nhờ bạn cùng phòng hay một người bạn đưa đồ ăn và thuốc khi cần.
3) Hãy mua một hộp khẩu trang. Khi nào khỏe lại thì bạn có thể sáng tạo với những chiếc khẩu trang còn lại cho mùa Halloween tới.
4) Sắp xếp một buổi hẹn với Dịch vụ Y tế Sinh viên. Nếu trường bạn không có dịch vụ này, hãy tìm kiếm sự chăm sóc tại một trạm chăm sóc y tế khẩn cấp uy tín. Bạn có thể tìm thấy các đánh giá trên mạng.
5) Trước mắt, khi bạn đang khỏe, bạn có thể thử tìm một bác sĩ chăm sóc chính trong cộng đồng vì bạn có khả năng có nhu cầu y tế trong những năm bạn đang đi học. Và nếu bạn gặp phải bất kì chấn thương gì hay cần thuốc giảm căng thẳng, hay có các vấn đề khác như vấn đề phụ khoa hay tiêu hóa, bạn có thể có bác sĩ riêng, một người quen biết có thể giúp bạn khi bạn ốm. Như thế sẽ giúp bạn được chăm sóc liên tục.
6) Sử dụng thời gian bạn bị bệnh để ngủ và nghỉ ngơi bù. Hãy xem Netflix và giải trí.
7) Sử dụng thời gian đó lập một danh sách các thói quen bạn có thể làm để giúp bạn duy trì sức khỏe tốt khi bạn khỏe hơn. Danh sách này có thể bao gồm những thói quen như: ăn uống lành mạnh, tập thiền và yoga, tập thể dục, uống vitamin… Bị bệnh sẽ cho ta cơ hội nghĩ về cách ta muốn sống khỏe và những việc cần làm để duy trì thói quen chăm sóc sức khỏe.
8) Luôn cố gắng trang bị sẵn những thứ cơ bản có thể dùng lâu dài – như nước luộc thịt, trà, soda hương gừng, cơm, Echinacea (hoa cúc dại, một loại thảo dược thường dùng để điều trị nhiễm trùng, đặc biệt là cảm lạnh, cảm cúm và một số bệnh nhiễm trùng đường hô hấp), thuốc giảm đau như Tylenol, thuốc chống ói, băng cá nhân, thuốc cảm cúm như Mucinex…
9) Ngay sau khi bạn khỏe hơn, hãy làm một cuộc cách mạng dọn dẹp nhà cửa. Lau chùi các bề mặt, ống nước, tay nắm cửa, và cả bàn phím. Giặt khăn trải giường, duvet cover (loại chăn được nhồi bông vũ hoặc bông, có vỏ và ruột dễ tách rời để vệ sinh, giặt giũ), chăn, khăn tắm, mũ, găng tay, khăn quàng cổ, quần áo… Chúng ta đều biết sàn nhà trông như thế nào trong phòng ngủ của sinh viên mà. Và, mấy lời khuyên hắt hơi vào khuỷu tay bạn sẽ hữu ích miễn là bạn hứa sau đó giặt áo!
10) Rửa tay thường xuyên! Mang theo mình một chai nước rửa tay. Tôi không thể nói cho bạn biết đã bao nhiêu lần sinh viên đến nói với tôi chúng bệnh cả đêm vào lúc chúng nộp bài cho tôi.
11) Điều cuối cùng nhưng không kém quan trọng, khi bạn trở lại lớp học, đừng hỏi giáo sư rằng bạn có bỏ lỡ cái gì không. Tất nhiên là có. Và nếu họ như tôi, họ sẽ chỉ gửi bạn một bài thơ của Tom Wayman:
Em có lỡ gì không?
“Lỡ gì đâu. Khi chúng tôi nhận ra em chẳng ở đó, chúng tôi đã ngồi xếp tay trên bàn trong im lặng, suốt cả 2 tiếng.
Lỡ mọi thứ. Tôi cho một bài kiểm tra chiếm 40% số điểm kì này và gửi một bài đọc mà hôm nay tôi sẽ cho một bài thi vấn đáp chiếm 50% số điểm.
Lỡ gì đâu. Chẳng có nội dung nào của khóa học này có ích hay quan trọng cả.
Em thích nghỉ bao nhiêu ngày thì nghỉ: tôi bảo đảm với em chẳng có hoạt động nào trong lớp quan trọng với em hay tôi và không có mục đích.
Lỡ mọi thứ. Lần trước, sau khi chúng tôi bắt đầu một vài phút sau, một luồng ánh sáng đột ngột xuất hiện và một hay những thiên thần khác hiện ra và cho chúng ta thấy những gì mà mỗi người phụ nữ hoặc đàn ông phải làm để đạt được đức khôn ngoan trong đời này và đời sau. Đây là lần cuối lớp sẽ gặp mặt trước khi ta đi khắp thế gian, mang tin lành đến cho mọi người.
Lỡ gì đâu. Khi em không ở đây, chuyện gì quan trọng có thể xảy ra chứ?
Lỡ mọi thứ. Lớp học này là một thế giới vi mô tập hợp kinh nghiệm của nhân loại để em hoài nghi, xem xét và suy ngẫm.
Đây chẳng phải là nơi duy nhất có được một cơ hội như thế nhưng đó là một nơi
Và em đã chẳng ở đó”
- Tom Wayman
Nhã Văn (Theo psychologytoday.com)