Nếu bạn giống tôi -nghĩa là- bạn là một người hướng trung đấy. Bạn có thể vừa thích thú với thế giới bên ngoài, vừa khao khát có khoảng thời gian riêng tư.
Bạn không thể làm thế.
Bạn là người 2 mặt.
Không, đây chỉ là bản chất của tôi thôi. Và đó là điều rất nhiều người đang trải qua, nhưng chúng ta thường nhầm lẫn nó.
Lấy một ví dụ điển hình, mọi người thường thấy tôi- rõ ràng và không thể tranh cãi thêm- là một người hướng ngoại , vì những tính cách đặc trưng ấy thu hút nhiều sự chú ý nhất. Phần còn lại của tôi, phần tính cách thích ở nhà và đọc sách cả ngày không biết chán ấy, hầu như chả ai để ý cả. -Nhưng tôi rất thích chuyện này, hãy nhìn vào danh sách đọc của tôi nếu bạn chưa tin .
Để tôi kể cho bạn nghe chuyện đã xảy ra cách đây vài tuần truước:
Tôi đã ở một mình đọc sách, viết lách và làm mấy việc lặt vặt trong cả một ngày thứ bảy đấy. Vào 20h54, tôi có nhận được tin nhắn của bạn bè hỏi rằng tôi tính làm gì không Anh ta đang có ý định ra ngoài chơi. Tôi đáp lại: “- Chả làm gì cả. Có chuyện gì không?”
15 phút sau , anh ta vẫn im bặt.Tôi khá muốn ra ngoài và đang có ý định gọi lại cho anh bạn để xem thế nào, nhưng đồng thời, tôi vẫn muốn ngồi trên giường đọc sách trước khi đi ngủ vào lúc 22h. Nên, tôi định không gọi lại.
15 phút nữa tiếp tục trôi qua , cuối cùng tôi đã thực hiện cuộc gọi đó. Nó đã ngốn cả nửa tiếng và cả đống năng lượng của tôi chỉ để thực hiện chuyện bỏ quyển sách xuống và nhấc điện thoại lên và gọi hỏi xem tối đó đi đâu chơi.
Thế là thay vì ở nhà và đọc sách đi ngủ, tôi rời căn hộ của mình vào lúc 21h30 để đi uống nước.
Và bạn biết tôi đã làm gì không? Tôi đã vào sàn nhảy. Và tôi đã rất khó chịu. Và tôi cũng đã vui nổ trời .
Nhưng còn ngày tiếp theo như thế nào? Tôi ngồi ở quán cà phê và đọc sách. Tôi đã đi mua sắm ít đồ , nấu ăn và dùng bữa một mình trong lúc xem đài Nexflix .Tôi đã không nói chuyện với bất kì ai. Chỉ nhắn tin cho người bạn hôm qua cùng đi chơi để xem cậu ta sống chết như thế nào rồi. Tôi chả muốn nói gì nhiều -Và tôi khoái việc này.
Vậy nên, đúng là tôi thích đi chơi đấy. Nhưng chả phải khi nào cũng vậy hết .
Thực tế là, hướng nội và hướng ngoại, đều không phải là dạng này .Nó là một dạng quang phổ và bạn có thể nằm ở bất cứ đâu trên cái bảng đó
Với người hướng trung, chúng ta ở rất cận với ranh giới và thậm chí nhiều khi còn có sự dịch chuyển qua lại giữa 2 bên.
Tôi biết, điều này thật gây dễ gây hiểu lầm.
Một số trong chúng ta học trở nên hướng ngoại hơn vì chúng ta nhận ra rằng , bản chất cơ bản của con người là tụ tập và giao thiệp với nhau- điều này là không thể tránh khỏi.
Để cứu bạn khỏi mớ lộn xộn này, dưới đây là một số điều chúng tôi muốn bạn biết về những người hướng trung.
- Chúng tôi thường giữ yên lặng, nhưng không đồng nghĩa với việc không muốn nói chuyện:
Chúng tôi có khá nhiều suy nghĩ hay ho muốn chia sẻ ,nhưng lại sợ là bạn sẽ chả cảm thấy hứng thú gì với nó. Chúng tôi thích nghe bạn nói ,bởi chúng tôi sẽ học được điều gì đó từ bạn ,và chúng tôi biết rằng bạn thích thú khi được lắng nghe.
- Thích được ở nơi đông đúc, không có nghĩa là chúng tôi muốn nói chuyện
Nói chuyện cần khá nhiều nỗ lực .Với chúng tôi, ở chốn đông người là đã đủ hạnh phúc rồi. Tôi biết, điều này sẽ gây ra một ít bối rối.
- Thích đi chơi 1-1 hơn là đi theo nhóm .Chúng tôi sẽ luôn luôn lắng nghe điều bạn nói.
Đi theo cặp sẽ dễ trở nên thân thiết hơn và chúng tôi thích điều đó .Điều này có nghĩa là chúng tôi sẽ dễ dàng hiểu bạn và có một cuộc nói chuyện xuyên suốt về những thứ chúng ta thật sự quan tâm , thay vì phải nói chuyện đứt quãng và có vài thứ khác xen vào.
- Thật sự khá tệ trong khoản trả lời tin nhắn , vì đôi khi chả muốn nói chuyện với bất kì ai cả:
Không phải vì chúng tôi ghét mọi người hay là cảm thấy khó chịu gì. Chỉ là có những lúc chúng tôi đã ở xung quanh mọi người, nhiều đến nỗi bị căng thẳng với mớ tin nhắn, nói chuyện và gọi Skype,và chúng tôi lười phải tiếp tục nói. Chúng tôi hoàn toàn có thể tiếp tục đi chơi, nhưng đừng mong chúng tôi nói gì nhiều khi đang ở trong tình trạng này.
- Gặp gỡ những người bạn -của -bạn: Hãy cho chúng tôi biết thời gian gặp để chuẩn bị tinh thần trước khi hòa vào đám đông
Chúng tôi không tránh tiếp xúc với người lạ, nhưng đó là một chuyện khá khó nhằn. Vậy nên, chúng tôi thực sự phải có sự chuẩn bị trước. Chúng tôi phải tự nhủ rằng: “Được rồi, ta sẽ phải nói nhiều đấy.”
- Cần thời gian ở một mình nhưng vẫn bị cô đơn:
Thật khó khăn trong việc cân bằng giữa việc ở một mình và cảm thấy cô đơn. Chúng tôi thường ra ngoài vì thấy cô đơn, nhưng thật sự là chuyện ở nhà cũng đem lại cảm giác thoải mái đến nỗi không muốn rời đi.
- Rất khó để đi ra ngoài, nhưng vẫn sẽ có khoảng thời gian tuyệt vời khi đi ra ngoài:
Vài lúc, phải có gì đó bắt buộc lắm chúng tôi mới chịu ra ngoài. Và một lần nữa, không phải là chúng tôi không muốn ra ngoài, chỉ là bắt đầu nghĩ rằng : “Lỡ nó không vui thì sao?” Tôi có thể ở nhà đọc sách. Nếu hết vé thì sao nhỉ? Nếu bọn họ chỉ lịch sự mời vậy thôi chứ chả muốn thấy tôi thì sao? Chúng tôi bắt đầu nghĩ ngợi trong đầu và giả sử rằng mọi chuyện sẽ không như ý muốn để mà tự viện cớ ở nhà.
- Vui vẻ nói chuyện với bố mẹ, anh chị em, bạn gái, bạn trai… nhưng sẽ im lặng sau khi đã nói xong
Chúng tôi cần phục hồi năng lượng sau khi đã nói khá nhiều như vậy.
- Không phải là người quảng giao nhất trong nhóm, nhưng sẽ giúp bạn khi bạn cần người “giải vây”
Một lần nữa, nếu có vấn đề gì cần thiết, chúng tôi vẫn sẽ vui vẻ trò chuyện. Chúng tôi hiểu các cuộc nói chuyện nhóm chả dễ chịu gì.Vì thế nếu có ai đang phải chịu đựng nó, chúng tôi sẽ chủ động đứng ra và giúp họ dễ chịu hơn.
- Chúng tôi luôn suy nghĩ ngay cả khi trông không giống vậy
Ngay cả khi đang đi chơi, đầu óc chúng tôi vẫn suy nghĩ và phân tích tình huống.
- 11. Bởi vì vừa đi vừa tính toán một lúc, trong vài trường hợp chúng tôi sẽ trở thành người khởi xướng. Nói vậy không có nghĩa là chúng tôi muốn nhận lời khen hay khoe mẽ gì đâu.
Mọi người sẽ cảm thấy chúng tôi là những người tiên phong. Chúng tôi có thể thuyết trình trước đám đông nếu cần thiết. Hoặc có thể đứng ra quyết định nếu cần thiết. Nhưng chúng tôi thường không tự đánh giá cao những kỹ năng này cho lắm. Nhiều khi còn không nghĩ mình đủ giỏi để dẫn dắt ai cả. Chúng tôi cho rằng bản thân còn có thể làm tốt hơn thế nên thường tỏ ra khá ngại ngùng trước những lời tán dương.
- Trong tâm trạng thích được chú ý vì đã nỗ lực làm việc và sợ hãi việc sẽ bị “nhìn lén” hơn 30s
Nhiều lúc, chúng tôi vẫn khoái được chú ý. Và một vài lúc khác, khó có thể nghĩ rằng, bản thân sẽ nhận được ánh nhìn nào đó dài hơn 10s.
- Mọi người nghĩ chúng tôi hay “thả thính”. Không hề nhé.
Hiểu được rằng tương tác giữa con người là một phần thiết yếu của cuộc sống, vậy nên, với sự cố gắng chú ý một cách hết sức nỗ lực và thành thật, chúng tôi mong mọi người biết rằng họ có tất cả sự chú ý và hứng thú khi nói chuyện với chúng tôi.
- Tự cảm thấy tệ vì muốn ở nhà và làm bạn bè không vui:
Đó là lý do nhiều khi chúng tôi bắt bản thân phải đi ra ngoài. Để bọn họ biết rằng tôi rất quý họ chứ không phải thật sự muốn đi ra ngoài.
- Thiên đường: Những tiệm cà phê- nơi có quyền giữ yên lặng nhưng vẫn được vây quanh nhiều người:
Chỉ là sở thích được ở môi trường có nhiều người, có là người lạ cũng vẫn ổn. Đó là một sự cân bằng tuyệt vời giữa việc hòa vào đám đông mà vẫn có không gian riêng.
- Có những khó khăn nhất định trong việc điều tiết phần hướng nội bên trong bản thân:
Nó sẽ trở nên khá khó chịu vì chúng ta bắt đầu nhận ra, chúng tôi có xu hướng chui rúc vào bên trong và trở nên cực kỳ nội tâm. Chuyện này xảy ra khi chúng tôi đang ở chỗ cực kỳ đông người. Và suy nghĩ duy nhất hiện có là: “Ôi không, nó đang xảy ra đấy.” Không. Tôi phải nói chuyện với một ai đó. Nhưng nó thật khó khăn. Không. Đúng, bạn phải nói chuyện hoặc là bạn sẽ chết đứng ở trong đó cho tới hết đêm nay.
- Ghét nói chuyện phiếm:
Chúng tôi tránh kiểu nói chuyện xã giao hết mức có thể. Chúng tôi rất muốn hiểu bạn. Chúng tôi muốn biết suy nghĩ, mục tiêu cũng như gia đình của bạn và chứ không hề muốn nói chuyện kiểu như thời tiết dạo này tệ như thế nào rồi. Nhưng nếu chuyện đó làm bạn dễ chịu hơn thì chúng tôi vẫn sẵn sàng thôi.
- Không nhất định chơi thân hết cả một nhóm :
Chúng tôi thường chỉ chọn và chơi với một hai người trong những nhóm khác nhau để thân thiết. Nhưng chúng tôi coi họ là những người bạn thân lâu dài và sẽ làm tất cả vì họ.
- Đã nói thích bạn thì tức nghĩa là thực sự quý bạn. Chúng tôi rất khó tính trong việc chọn bạn để chơi. Vậy nên, nếu chúng ta đi với nhau nhiều, hãy xem như đó là một lời khen của tôi dành cho bạn:
Nghiêm túc mà nói, nếu chúng tôi đang lười phải ra ngoài giao tiếp với xã hội, nhưng vẫn đồng ý dành thời gian cho bạn thì đấy là không phải là việc dễ dàng đâu. Nó không có nghĩa là chúng tôi ích kỷ. Chúng tôi chỉ không muốn phí sức vào những con người không thú vị.
Tham khảo: Thông tin hình ảnh: Unsplashvia download.unsplash.com
Bảo Tiên (Theo Lifehack.org)