Ngày: 2/2/2018
Nguồn:Đại học Oklahoma
Tóm tắt:
Các nhà vật lý thiên văn học lần đầu tiên đã phát hiện ra một tập hợp các hành tinh nằm ngoài dải ngân hà Milky Way. Sử dụng phương pháp phân tích khúc xạ bức xạ điện từ bằng trường hấp dẫn của một hành tinh – một hiện tượng thiên văn và là phương pháp duy nhất khả thi để phát hiện ra các hành tinh có khoảng cách rất xa Trái Đất giữa những phương pháp kỹ thuật dò tìm khác.
Một nhóm các nhà vật lý thiên văn học của trường Đại học Oklahoma lần đầu tiên đã phát hiện ra một tập hợp các hành tinh nằm ngoài dải ngân hà Milky Way. Sử dụng phương pháp phân tích khúc xạ bức xạ điện từ bằng trường hấp dẫn của một hành tinh – một hiện tượng thiên văn và là phương pháp duy nhất khả thi để phát hiện ra các hành tinh có khoảng cách rất xa Trái Đất giữa những phương pháp kỹ thuật dò tìm khác—Các nhà nhiên cứu OU đã có thể dò tìm các vật thể trong các dải ngân hà nằm ngoài ngân hà Milky Way trải dài từ các đống vật thể của Mặt Trăng đến của của sao Mộc.
Xinyu Dai, giáo sư đến từ khoa Homer L. Dodge thuộc Vật Lý và Thiên Văn, trường Đại học OU nghệ thuật và khoa học, cùng với một nhà nghiên cứu sau tiến sĩ Eduardo Guerras, đã phát hiện ra sử dụng dữ liệu từ National Aeronautics and Space Administration’s Chandra X-ray Observatory, một kính thiên văn trong không gian được điều khiển bởi đài quan sát vật lý thiên văn Smithsonian.
“Chúng tôi đã rất hào hứng về sự phát hiện này. Khó có ai lần đầu phát hiện ra các hành tinh nằm ngoài dải ngân hà của chúng ta,” Dan đã nói. “Những tiểu hành tinh này là các ứng cử viên tốt nhất cho dấu hiệu mà chúng tôi quan sát trong cái nghiên cứu này sử dụng kỹ thuật phân tích khúc xạ bức xạ điện từ bằng trường hấp dẫn của một hành tinh. Chúng tôi đã phân tích tần số của dấu hiệu đó bằng cách vẽ sơ đồ số liệu thu thập để xác định khối lượng.
Trong khi các hành tinh thông thường được phát hiện trong phạm vi ngân hà Milky Way sử dụng kỹ thuật phân tích khúc xạ bức xạ điện từ bằng trường hấp dẫn của một hành tinh, ngay cả tác động lực hấp dẫn của các vật thể nhỏ có thể tạo ra cường độ lực lớn dẫn đến một dấu hiệu mà nó có thể vẽ được biểu đồ và được giải thích trong các dải ngân hà nằm ngoài ngân hà Milky Way. Cho đến nghiên cứu này, vẫn chưa có bằng chứng nào của các hành tinh ở các dải ngân hà khác.
“Đây là một ví dụ cho thấy kỹ thuật phân tích khúc xạ bức xạ điện từ bằng trường hấp dẫn của một hành tinh có thể làm được gì. Dải ngân hà này cách Trái Đất 3,8 tỉ năm ánh sáng, và không có cơ hội nhỏ nào để quan sát các hành tinh đó trực tiếp, ngay cả với kính viễn vọng trong khoa học viễn tưởng cũng không thể làm được,” Guerras đã nói. “Tuy nhiên, chúng ta có thể nghiên cứu chúng, khám phá sự hiện diện của chúng và ngay cả có ý tưởng về khối lượng của chúng. Khoa học ở đây rất thú vị.”
Về nghiên cứu này, các nhà nghiên cứu OU đã sử dụng đài thiên văn
NASA Chandra X-ray ở đài quan sát Vật lý Thiên văn Smithsonian. Những biểu đồ bức xạ điện từ này đã được tính toán tại Trung tâm Siêu máy tính OU dành cho Giáo Dục và Nghiên Cứu.
Phan Thanh Thảo (Theo sciencedaily.com)