Thời gian của bạn thực sự đáng giá bao nhiêu tiền? Bạn sẽ có câu trả lời với một bài tập đơn giản dưới đây

Thời gian và tiền bạc hòa quyện vào nhau, và bạn không thể coi trọng chính mình hay công ty của bạn hơn là bạn coi trọng thời gian của chính bạn.

Có một câu nói nổi tiếng của nhà triết học William James: “Giết thời gian không phải là ám sát, mà đó là tự sát.”

Với kinh nghiệm của một doanh nhân như tôi, và bất kể có bao nhiêu công ty tôi đã thành lập đi nữa, thì tôi đã nhận ra rằng một trong những vấn đề lớn nhất là gánh nặng về cơ hội: xu hướng tận dụng mỗi cái tốt. Tôi chỉ có nhiều thời gian trong ngày, và một khi tôi sử dụng nó, thì nó lại biến mất. Tôi có thể quy cho những thành công và thất bại của mình trong suốt sự nghiệp là do những khoảnh khắc khi tôi quyết định sử dụng thời gian của tôi cho một thứ này thay vì một thứ khác.

Mỗi quyết định trong cuộc sống của chúng ta, mỗi hành động, và mỗi phản ứng hấp tấp là kết quả của một sự cân nhắc ngắn gọn của những thứ mà chúng ta ưu tiên, cho dù ta có tỉnh táo hay không.

Ví dụ: Một người sẽ trải qua sự dũng cảm trong khoảnh khắc khi niềm tin của họ lớn hơn cả nỗi sợ hãi. Người khác sẽ bỏ mọi thứ để dành thời gian cho bữa trưa khi ham muốn ăn uống lớn hơn cả ham muốn làm việc. Một họa sĩ sẽ vẽ tranh khi giá trị của việc vẽ tranh lớn hơn bất kỳ một sự quấy rối nào khác.

Bạn sẽ thật sự thành công khi bạn thật lòng biết được giá trị thời gian của mình và xem xét nó cẩn trọng so với những nhu cầu khác vào lúc đó.

Để cho dễ hiểu: Nếu bạn coi một giờ của cuộc đời bạn là 100 đô la, mỗi yêu cầu giúp đỡ và mỗi cuộc điện thoại phải được đo theo giá trị đó.

Thời gian của bạn là tài sản duy nhất không thể được mượn. Bạn không thể tích trữ nó cho một ngày không tốt nào đó, hay bỏ nó vào thùng tiết kiệm. Bạn có thể để dành thời gian, mất thời gian, hay ai đó có thể cướp nó đi.

Đã có ai ‘lãng phí’ thời gian của bạn chưa, hay kéo bạn vào một cuộc hẹn mà bạn không có lịch trước chưa? Nếu bất cứ ai đối xử với tiền của bạn theo cách đó, đó là trộm cắp và họ sẽ bị sa thải. Tại sao thời gian của bạn lại khác biệt?

Làm thế nào để tìm ra giá trị của thời gian bạn đang sở hữu

Hãy sử dụng bài tập đơn giản này để tìm ra chính xác bạn coi trọng thời gian của mình bao nhiêu. Tưởng tượng ai đó đang đưa ra một khoảng tiền để yêu cầu bạn bỏ những gì bạn đang làm thay vào đó là nhìn chằm chằm vào bức tường, bắt đầu với 1 đô la. Nếu bạn từ chối lời đề nghị, hãy tăng nó lên 1 đô la. Và cứ như vậy. Giây phút bạn chấp nhận lời đề nghị và nhìn chằm chằm vào tường chính là thước đo mức độ coi trọng mà bạn dành cho thời gian của mình.

Tính khoảng 1 tuần làm việc 40 giờ, và tính cả khấu trừ, thời gian của bạn phải bằng hàng ngàng đô la để trở thành một triệu phú trong cuộc đời mình. Liệu sự định giá của bạn có ở đâu đó gần 1000 đô la không?

Làm sao để áp dụng điều này vào công việc hàng ngày? Cùng khám phá cuộc đời của bạn nếu bạn định giá thời gian của mình là 2000 đô la một giờ nhé.

Bạn đang mắc kẹt trong một cuộc gặp với nhân viên đến 2 tiếng? Bạn chỉ bị ‘mắc kẹt’ vì bạn tin rằng cuộc gặp đó trị giá 4000 đô la. Nếu không, bạn sẽ đứng dậy và rời đi.

Bạn đã dành một tiếng để quở trách một nhân viên, thay vì đuổi họ phải không? Dễ thấy, bạn cảm thấy rằng lợi ích của sự trừng phạt này đáng giá ít nhất 2000 đô la ngày hôm đó. Hoặc bạn tin rằng việc tìm một sự thay thế thì không đáng giá như vậy.

Bạn đã nhận phụ trách một dự án mà bạn đã giao cho một nhân viên sau khi họ mắc một lỗi phải không? Cái lỗi phổ biến ở đây là đánh giá công việc của bạn cao hơn công việc của họ. Dễ thấy, sự so sánh này là không công bằng.

Thước đo đúng đắn trong trường hợp này là cái công việc vớ vẩn mà bạn nên lo ấy chia cho công việc mà lẽ ra bạn có thể làm. Nếu bạn chọn dành 3 giờ để sửa lỗi – tự làm công việc của mình, chỉ để làm nên một điều – điều này đáng giá 6000 đô la với bạn.

Không ai bất ngờ khi họ thức dậy vào ngày sinh nhật 50 tuổi để thấy họ sống trong một căn hộ đang xuống cấp và chạy một chiếc Oldmobile năm 95 cũ mèm, hư hỏng – như Bill Gates không khi nào thức dậy mỗi sáng mà không bất ngờ rằng mình là tỉ phú. Họ biết giá trị của thời gian của họ, cả cuộc đời họ, và đưa ra những quyết định dựa trên giá trị ấy. Họ chọn trở thành chính họ, từng bước một.

Cuối cùng, điều này nghĩa là tự kiểm soát là chìa khóa. Liệu chúng ta có sự kỷ luật để kiểm soát chúng ta trong những thời gian khó khăn? Chúng ta có thể coi trọng thời gian của mình một cách đúng đắn và giữ mình đúng với thước đo đó?

Dallin H. Oaks, một luật sư, nhà luật học, tác giả, giáo sư, và một nhà tu hành, đã khám phá ra nguyên tắc của đo lường và coi trọng và hùng biện nó như sau:

“Chúng ta nên bắt đầu bằng việc công nhận thực tế rằng chỉ bởi vì cái gì đó tốt thì không phải là một điều kiện đủ để làm nó. Con số những thứ tốt chúng ta có thể làm lớn hơn nhiều so với thời gian có sẵn để hoàn thành chúng. Một vài thứ thì tốt hơn cả tốt, và những cái này là những thứ mà nên được chú tâm hàng đầu trong cuộc sống của chúng ta […] Khi chúng ta xem xét nhiều sự lựa chọn, chúng ta nên nhớ rằng nó là chưa đủ để một thứ gì đó được gọi là tốt. Những sự lựa chọn khác tốt hơn, và vẫn có những thứ khác là tốt nhất. Thậm chí một sự lựa chọn tiêu biểu thì quý giá hơn, giá trị tuyệt vời hơn rất nhiều của nó có thể khiến nó trở thành sự lựa chọn tốt nhất trong tất cả.”

Nguyễn Quang Hưng (theo medium.com)