LÀ CHÍNH MÌNH LÀ VIỆC PHI THƯỜNG NHẤT MÀ BẠN CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC

Người sáng lập tổ chức The Collective (of Us), Cyndie Spiegel nói rằng bạn không bao giờ nên so sánh bản thân mình với người khác. Thay vào đó, hãy tập trung vào những điểm mạnh của bản thân.

Trong loạt phim, Open Every Door (tạm dịch: mở từng cánh cửa), tác giả tự do của Entrepreneur Nina Zipkin chia sẻ cuộc nói chuyện của cô ấy với những vị lãnh đạo về những gì bạn phải cho đi, định vị những rào cản trên con đường bạn lựa chọn, xác định và tạo dựng cơ hội cho bản thân và những người khác.

Trong 17 năm, Cyndie Spiegel đã từng làm việc cho những nhãn hàng thời trang lớn nhất, trong đó có cả Coach và Narcio Rodriguez. Cô ấy còn từng giúp định hình nền tảng thời trang cho những sinh viên trẻ trên cương vị giáo sư thỉnh giảng ở trường thiết kế Parsons và trường cũ của cô ấy, Viện Công nghệ Thời trang (Fashion Institute of Technology). Nhưng một ngày nọ cô ấy nhận ra rằng mặc dù mình rất yêu thích thế giới thời trang, nó không phải là công việc làm cho cô cảm thấy hứng thú nhất.

Vào năm 2015, với kinh nghiệm của một giáo viên dạy yoga, một diễn giả, một nhà chiến lược kinh doanh nhỏ và một huấn luyện viên, Spiegel sáng lập ra The Collective (of Us), một tổ chức thúc đẩy doanh nghiệp được thiết kế để giúp các nữ doanh nhân khởi nghiệp phát triển công ty của họ thông qua các mạng lưới, tổ chức cộng đồng và sự học hỏi, trao đổi các công cụ hữu ích và các chiến lược kinh doanh.

Spiegel nói rằng cô thực hiện dự án này vì cô cảm thấy bản thân được giải phóng và tự do tự tại sau khi trở thành sếp của chính mình. “Tôi gia nhập thế giới khởi nghiệp một cách rất tình cờ. Tôi cảm thấy rằng mình hơi quá tuổi cho công việc này vì lúc đó tôi đã 35, và tôi đã không còn sức ảnh hưởng trong cộng đồng nữa”, cô ấy chia sẻ với tờ Entrepreneur. “Tôi cần những người phụ nữ khác biệt ngoại trừ việc họ đều có sự nghiệp riêng, và những người phụ nữ cùng chung tư tưởng muốn giúp đỡ những người phụ nữ khác. Và tôi chính là người sẽ tổ chức và giám sát cộng đồng đó.”

Quá trình đăng kí gia nhập tổ chức của Spiegel mở một lần mỗi năm và đưa ra những yêu cầu rất rõ ràng: “Bạn là người cởi mở và sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với người khác đến mức nào?” Tôi muốn bạn biết rằng khi bạn sẵn lòng chia sẻ kiến thức của mình với đồng nghiệp, bạn không mảy may có suy nghĩ kiểu như họ đang cố lấy cắp ý tưởng của bạn. Nơi đây là không gian an toàn”, Spiegel nhấn mạnh. “Tôi thực sự thoải mái khi bàn về những vấn đề tế nhị mà không làm cho người nghe cảm thấy nặng nề do chưa thấu hiểu. Và thế cho nên vai trò của tôi vừa là một người lãnh đạo cộng đồng vừa là một nhà xây dựng”.

Cô và 37 phụ nữ khác bắt đầu từ một bài kêu gọi trên Instagram – nơi mà cô có hơn 10,000 người theo dõi – và giờ đây tổ chức của cô có 120 thành viên. Dưới đây là cái nhìn sâu sắc của Spiegel để trở nên tự tin nhất trong công việc, ngăn chặn “Hội chứng kẻ mạo danh” (imposter syndrome) và thực hiện một bước tiến lớn trong sự nghiệp mà bạn không bao giờ phải nhìn lại.

Tại sao công việc lại có ý nghĩa đối với bạn?

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở New Jersey. Mẹ tôi đã kinh doanh ở một thời điểm nào đó khi tôi lớn lên. Chúng tôi sở hữu một khu trò chơi điện tử trong khoảng 3 hay 4 năm gì đó. Và mẹ tôi trở thành một con người hoàn toàn khác khi bà có nó và khi đánh mất nó. Dì tôi cũng có một cửa hàng thu âm mà cuối cùng cũng bị phá sản. Tôi thấy được sự thay đổi rõ rệt ở những người phụ nữ khi họ sở hữu một cái gì đó và thứ sức mạnh họ đánh mất khi họ không còn nó.

Tôi không nghĩ mình sẽ không thực sự hiểu điều đó cho đến khoảng nửa hoặc một năm trở lại đây khi tôi nhận ra rằng thứ sức mạnh đó đến từ việc sở hữu một điều gì đó. Nó không nhất thiết phải là một doanh nghiệp đáng giá hàng trăm triệu hay hàng tỉ đô la. Mà sức mạnh đó nghĩ là bạn điều khiển được cuộc sống của mình ở một mức độ nhất định và có khả năng chăm lo cho gia đình của bạn. Và vì là một người đã từng lớn lên trong nghèo khó, tôi cho rằng chúng ta đã đánh giá thấp sức mạnh đó trong khi chỉ tập trung vào những sự nghiệp to lớn. Chúng không cần phải quá to lớn và đồ sộ để phục vụ bạn và làm cho cuộc sống của bạn trở nên tốt hơn theo cấp số nhân.

Bạn đưa ra lời khuyên nào cho những người đang phải đối mặt với “hội chứng kẻ mạo danh”?

Điều đầu tiên bạn cần phải hiểu đó chính là sẽ không có bất kì ai nói với bạn rằng bạn là một kẻ vờ vĩnh. 100% nó nằm sẵn trong đầu bạn. Và tôi không biết có làm bạn cảm tốt hơn hay không khi sự thật là Maya Angelou, Oprah Winfrey, Tina Fey đều đã trải qua tình trạng trên. Vì thế, tôi với bạn không phải là những người duy nhất. Tôi nghĩ chúng ta vô thức mắc phải hội chứng kẻ mạo danh qua các phương tiện truyền thông đại chúng. Chúng ta theo dõi những người khiến chúng ta cảm thấy bản thân như kẻ bắt chước. Không phải vì chúng ta đang cố làm như vậy, mà chỉ vì chúng ta cảm thấy họ tài giỏi hơn. Cho nên bề ngoài chúng ta quan tâm họ dưới danh nghĩa để tiếp thêm nguồn cảm hứng nhưng thực ra bên trong, việc đó càng làm chúng ta tự ti về năng lực của bản thân. Vì thế, đừng theo dõi họ nữa. Và nếu như họ đang thật sự làm việc nghiêm túc, họ sẽ chẳng bao giờ có thời gian để ý bạn đã làm gì, còn hay không còn theo dõi họ.

Việc đầu tiên tôi luôn luôn đề nghị mọi người là hãy dọn dẹp các trang mạng xã hội của họ. Đừng mở cửa chào đón chúng vào trong cuộc đời của bạn. Đừng so sánh bản thân mình với người khác. Đừng đánh giá điều đó đúng hay sai. Bạn luôn luôn có một câu hỏi rằng không phải mình có khả năng xử lí việc đó hay sao? Và câu trả lời là không. Vì bạn là một con người và đôi khi bạn chỉ không thể làm hết tất cả mọi thứ. Vì thế cho nên khi bạn có thể, bạn làm ngay và luôn và bạn lại theo dõi họ một lần nữa. Nhưng một phần của việc này là để bạn hiểu được cảm giác của bản thân như thế nào. Nếu chúng ta có thể tự ý thức được việc đó và ngừng bắt ép bản thân phải nên làm một cái gì đó, thì khi đó chúng ta mới thật sự có thể xử lí được mọi thứ.

Bạn nên nghĩ gì trong đầu khi bạn làm việc để khiến bản thân trở nên tự tin nhất?

Khi chúng ta được sếp nhận xét và giả dụ ông ta đưa ra hàng ngàn những lời lẽ có cánh nhưng chỉ duy nhất một câu mang tính chất thúc đẩy sự phát triển, và đó là câu chúng ta cần lưu tâm. Chúng ta không để tâm tất cả những lời khen thật sự tích cực. Chúng ta lưu ý một việc duy nhất mà bản thân còn thiếu sót. Vì thế ở nơi làm việc, bạn cần biết mình thật sự giỏi ở lĩnh vực gì và đầu tư hết mức ở các thế mạnh đó. Viết những điều đó ra một tờ giấy và dán ở khắp mọi nơi: trên bàn làm việc, hoặc trên máy tính của bạn. Tôi có những thứ như vậy trong phòng tắm của mình, thật đấy, không đùa đâu nhé! Vì vậy mỗi khi tôi mở cửa phòng ra, tôi như thể “Ấy, suýt quên, mình là một con người tuyệt vời đấy chứ”.

Một việc khác tôi muốn mọi người làm là nhắn tin cho 5 đến 10 người và hỏi họ về những đặc điểm tích cực mà họ sở hữu. Mới đầu họ sẽ cảm thấy bối rối và sau đó nó sẽ trở thành một trong những bài tập tốt nhất họ từng làm vì công việc đó là một lời nhắc nhở tuyệt vời cho chúng ta. Và cũng đừng chỉ làm việc này mỗi một lần – cũng đừng thực hiện nó mỗi ngày bởi điều đó hơi kì quặc – những sẽ ổn nếu như mỗi năm một lần hoặc hơn.

Trong sự nghiệp của mình, bạn đã từng phạm phải những sai lầm nào và bạn đã làm thế nào để vượt qua nó?

Một vài năm trước đây khi tôi mới bất đầu chuyển ngành (từ thời trang sang khởi nghiệp), tôi nằm trong một nhóm cùng với những nữ doanh nhân khác, và tôi nhớ mình đã gửi thư cho một người phụ nữ là người sáng lập của một nhóm tương tự. Tôi có cùng một suy nghĩ về sự phát triển chuyên nghiệp và lúc đó tôi đã không nhận ra rằng mình chưa bao giờ trong cùng một môi trường với những người khác, thứ ngôn ngữ gắn kết mọi người. Bạn không biết những thứ mình không biết. Đối với tôi, tôi nghĩ đã nghĩ mình chỉ đang đưa ra những lời nhận xét theo hướng phát triển. Nhưng cô ấy không hỏi tôi những điều đó. Và cô ấy thực sự khó chịu.

Tôi đã ngay lập tức rút ra được bài học cho mình rằng nếu người ta không hỏi, thì bạn không việc gì phải đưa ra ý kiến cá nhân bởi vì bạn không chung một nhóm, không chung một hoàn cảnh với họ. Tôi cũng học được rằng nên cẩn thận khi sử dụng ngôn từ nếu như những ai khác trong căn phòng không hiểu ý tôi. Cô ấy cảm thấy như đang bị tôi buộc tội gì đó. Cô ấy không nhìn nhận những nhận xét của tôi theo hướng mà tôi mong muốn, và tôi cũng không thể trách được cô ấy.

Với vai trò là một nhà lãnh đạo, bạn đã trưởng thành và thay đổi như thế nào?

Tôi trở nên ít khép kín hơn. Nếu là 3 năm về trước thì tôi sẽ không bao giờ cởi mở như vậy. Và tôi nhận ra rằng thể hiện con người thật của mình là điều đúng đắn mà tôi luôn muốn hướng tới. Điều đó không có nghĩa là ai cũng muốn như vậy, và chuyện đó thì cũng bình thường thôi.

Có lời khuyên nào từ cố vấn của bạn mà bạn còn khắc sâu trong tâm trí đến tận ngày hôm nay không?

Tôi đã hỏi một tác giả, người đã viết rất nhiều hồi kí, rằng làm thế nào cô ấy có thể kể nhiều câu chuyện đến như vậy, cô ấy đã làm cách nào chứ? Cô trả lời, “Cyndie, cô là người quyết định nên kể câu chuyện nào ở thời điểm nào. Cô có thể kể về những thứ bản thân cảm thấy thích và quen thuộc trong ngày hôm nay. Mặc dù đó thậm chí không phải về công việc cụ thể của tôi, nó là phần dự bị. Nhưng nó rất tuyệt vời.

Bạn nói gì với bản thân để vượt qua những lúc khó khăn?

Rồi chúng cũng sẽ qua thôi. Không cần biết đó là những khoảnh khắc đẹp đẽ hay tồi tệ, những lúc tuyệt vời, trên cả tuyệt vời hay là tận cùng của thế giới, chúng đều sẽ trôi qua thôi. Đừng để bị mắc kẹt trong đó. Đừng đắm chìm trong sự kiêu hãnh khi đang ở thời kì đỉnh cao cũng như đừng dấn sâu vào sự mất mát khi bạn không còn gì cả.

Bạn đã chuyển từ thời trang và những thứ hào nhoáng để trở thành một người cố vấn – vậy bạn có lời khuyên gì dành cho những ai đang muốn thay đổi sự nghiệp như bạn?

Hãy thành thật với bản thân về những thứ bạn sẵn sàng từ bỏ, đặc biệt khi bạn chuyển từ công việc làm thuê cho ai đó sang sự nghiệp kinh doanh cá nhân. Bạn sẽ phải bỏ lại một vài thứ gì đó. Cho nên hãy thật sáng suốt và bạn phải biết chắc rằng mình đủ quyết tâm và nhiệt huyết với công việc mới mà vì nó bạn đã phải đánh đổi một số thứ. Chỉ cần bạn biết mình đang làm gì và dồn hết tâm huyết vào nó. Và đừng để những thứ mới mẻ làm bạn sợ để rồi cuối cùng không thực hiện được những điều bạn muốn.

Hồng Trinh (theo entrepreneur.com)